Thứ Hai, 15 tháng 6, 2009

Nhớ người

Ngày thứ hai, tía đưa con ra quốc lộ đón xe buýt..Bao giờ cũng vậy tía và con cùng chờ xe . Cùng nói những chuyện không đâu khi chờ xe tới..Xe thật đông và khi bước lên con quên nhìn tía .Quên nhìn dáng nhỏ nhoi của tía trong buổi sáng bao la .Quên không nói với tía một câu thật ngọt ngào vì đâu biết không còn cơ hội để nói .Khi về thành phố con bận đi làm ,bận lo lắng cho người yêu . Buổi tối qua nhanh và con ngủ yên chờ ngày mới .Sáng thứ ba con bắt đầu công việc như mọi lần . Đến trưa thì nghe tin tía bị tai nạn .Đến bệnh viện thì tía đã hôn mê .Tía nằm im lìm không thèm nghe tiếng khóc của con . Buổi chiều người ta đưa tía vào nhà xác .Đến tối thì con cùng tía trở về nhà mình .Nhà thật đông người nhưng chỉ toàn tiếng sụt sùi .Đến Sáng thứ tư thì em con về ,nó vuốt mắt cho tía ..Tía đã được thay đồ và chúng con cũng được thay đồ . Toàn một màu trắng u ám tang thương .Quan tài đã mở ,tía vào nằm xa cách chúng con .Tay tía không còn nắm tay con nữa ,Tía không còn che chở cho con .Tía đã hết nhiệm vụ rồi . Con thèm được tía la mắng ,được viết kiểm điểm như ngày xưa ,những lần con hư bị phạt . Hồi đó ,mỗi lần bị la con nghĩ mình là người đau khổ . Giờ đây con hiểu ra lúc đó mình được sung sướng mà không biết. Ngày thứ năm ,tía chuẩn bị ra nghĩa trang .Tía ra đi giữa những tiếng khóc của người thân bạn bè và đồng nghiệp .Thật nhiều vòng hoa xếp quanh ngôi mộ tía .Tía đã an nghĩ thật sự rồi . Và con biết trong danh sách những người bất hạnh có tên con ........

1 nhận xét:

  1. Dương Cầm ơi!Bài viết của Cháu làm Chú xúc động quá!Ba Cháu chắc cũng khóc khi đọc được bài viết của con mình!

    Trả lờiXóa