Tôi sinh ra và lớn lên ở một thành phố nhỏ miền trung ,thành phố có biển ,ngôi trường tôi học nhìn ra biển xanh , từ cỗng trường vào lớp có hai hàng dương liễu đong đưa ,mặt tiền của trường xây lưng với biển ,cô hiệu trưởng nói trường không nhìn biển để nữ sinh bớt mơ mộng ,không đúng rồi ,trường có quay hướng nào ,học trò vẫn mơ mộng đấy thôi bằng chứng là niên khóa cũng xuất hiện các nữ sĩ tuổi hoa ,tuổi ngọc ,theo thời gian các mầm văn nghệ già đi có người mê chuyện chồng con bỏ quên nghiệp chướng ,có người đeo đuổi cuối đời trở thành cây đại thụ thơ văn của phố biển ,lấn sang hải ngoại .Từ ngôi trường đó ,bầy bướm trắng đã ra đi và đã trưởng thành tung bay khắp mọi miến ,tôi cũng là con bướm ,bước qua bậc thang đại học tôi về lại trường xưa làm cô giáo
nhà tôi cũng ở gần biển ,có một quán chè để bán cho học trò ,từ khi tôi làm cô giáo quán chè mẹ tôi bị đổi tên thành quán chè cô giáo ,khách ăn chè vừa là nữ sinh của trường tôi ,nam sinh của trường bạn và cũng có các thầy giáo ,các sĩ quan ,công chức trẻ ,quá nhiều khách đến ăn trong một tuần
Hồi đó quán chè nhà tôi có 6 loại :chè khoai môn ;chè đậu xanh ,chè chuối ,chè đậu váng ,chè thập cẩm ,chè sâm bổ lường ,học trò thường ăn một loại nhiều lắm 2 ly tối đa ,khách lớn tuổi hơn ngồi nghe nhạc nhiều hơn là thưởng thức chè ,với những người này 3 tiếng đồng hồ chỉ ăn mỗi một ly ,thường là bạn bè khách quen ,khi quán đông họ giúp tôi bào đá ,bưng nước .Vậy mà cũng có một người đặc biệt ,mỗi lần đến anh gọi đủ 6 loại chè rồi từ từ ăn từng ly một vừa ăn vừa ngắm biển ,chỗ ngồi của chàng sát bên cây dương liễu cụt ngọn thời khóa biểu của chàng cũng đặc biệt khoảng 8 giờ tối thứ bảy ,lâu riết má tôi cũng nhớ tới chàng bả đặc cho chàng biệt danh :thằng hảo ngọt đôi khi tối thứ bảy sau khi kiểm tiền bà lẫn thẫn hỏi mà không biết nó hảo đứa nào đây ,lập tức ba cô em gái tôi dảnh mỏ liền chị hai .đẩy được quả bom đầu tiên ra khỏi nhà là tạo đà cho các quả bom sau xuôi chèo mác mái ,má tôi ngầm ưng thuận .Từ khi có sự cáp đôi mà nhân vật chính không hề biết ,mỗi lần chàng đến tôi được đẩy ra bưng chè ,bưng nước ,nhận tiền và tối đó nhà tôi có một màn tiếu lâm vui vẻ .Cũng từ khi có sự cáp đôi chàng hảo ngọt ít đến quán thường xuyên 2 ,3 tuần mới đến quán một lần không lẽ chàng biết sự đùa cợt trong gia đình tôi nên mắc cỡ ,có lần má tôi hỏi nhỏ tôi sao con không hỏi nó tuần rồi sao anh không đến ăn chè ,tôi nhăn mặt người ta đến ăn chè chứ có tình ý gì đâu mà hỏi .Bẳng đi một hơi 6 tháng chàng hảo ngọt không thấy đến ,má tôi lo lắng ra mặt ủa cái thằng làm gì không đến ăn chè ,tôi bông đùa chắc anh chàng tìm quán chè mới đậm đà hơn các em tôi tạo ra tình huống mới chàng cưới vợ rồi vợ bắt ăn cay ,ăn mặn không cho ăn ngọt nữa .Má tôi không chịu giả thiết đó bả thở dài nó còn trẻ mà đâu cưới vợ sớm mà cái thằng hiền khô chẳng nói một lời .Cô em kề tôi triết lý .đời bây giờ đàn ông quý lắm chị hai mình không ngỏ trước bay mất ráng chịu .ừ thôi để lần sau hai dương đông kích tây hỏi cưới một lần luôn câu nói vui mà không ngờ má tôi gật đầu cái rụp. Sau đó một tuần , tôi bận rửa ly trong bếp có người kêu 6 ly chè đủ loại ,chàng hảo ngọt trở lại rồi ,không phải người đàn ông này già dặn ,bề thế hơn .tôi bưng chè ra dạn dĩ anh là anh của anh mấy bữa phải không câu hỏi tối nghĩa không ngờ có người hiểu nhanh ,không tui là bạn ,biết quán chè của cô nhờ cuốn sổ trong ba lô của nó .Người đàn ông chìa cuốn sổ nhỏ có ghi số nhà của tôi 28 NGUYỄN HUỆ 7/8 : chè khoai môn có củ sượng ,chè đậu xanh hơi ngọt, các thứ chè khác vừa ăn ,14/8 chè thập cẩm nước dừa nhiều quá ,chè đậu váng bột nhiều 21/8 có món mới chè bắp thơm ,vẫn nhớ hương vị chè hoa cau .....vậy mà ăn chè bao lâu nay anh ấy không nói để tôi sữa chữa , Nó không còn thời gian để nói rồi tôi hiểu thật nhanh anh ấy đã mất ừ ,trong trận chiến ở ĐÈO NHÔNG , còn gia đình anh ấy , nó là con một má nó xĩu mấy lần .Tôi lật nhanh cuốn sổ toàn là những câu nhận xét về những lần ăn chè ở quán tôi chàng còn đặc thêm cái mỹ danh QUÁN CHÈ CÂY DƯƠNG ,cái tên thật dễ thương ,như con người chàng ,chỗ ngồi khiêm tốn của chàng bên cây dương liễu cụt ngọn tại sao giữa chàng và tôi chỉ là không nói bây giờ cũng không còn cơ hội để hỏi tại sao .Người đàn ông đứng dậy trả tiền có lẽ anh thất vọng ,có lẽ anh đã hoài vọng về một mối tình thắm thiết cho bạn anh ,tôi cũng thất vọng bỡi vì ngoài cái tên cho quán chè ,những nhận xét về ly chè anh đã ăn ,ngoài những con số về ngày tháng trong 4 người thiếu nữ của mái nhà anh đã ghé qua không có một biểu lộ ưu ái nào cho riêng ai. Hai năm sau tôi lấy chồng ,theo chồng về Nam lập nghiệp .3 nàng tố nữ cùng với mẹ tôi vẫn bán chè thỉnh thoảng tôi vẫn nhận được tin từ miền trung gởi về quán chè không đắt như xưa ,không có ai ăn liền một hơi 6 loại chè như chàng hảo ngọt bỡi những tối mùa hạ thứ bảy đã qua đi mất rồi .,.